TỰ HÀO NHỮNG ANH HÙNG ÁO TRẮNG
Các em đi không cờ rong trống mở
Ánh mắt cười sau những chiếc khẩu trang
Nắm tay giơ là lời thề quyết thắng
Như lời thế sinh tử với Covid.
Thái Nguyên ơi! Nhưng anh hùng áo trắng
Đang hiến dâng dòng máu tuổi thanh xuân
Ôi nhịp đập thủa nào thành phố Thép
Lại hồi xuân mạnh mẽ gấp nhiều lần.
Chiến trường này nào có tiếng súng đâu
Nhưng tàn khốc hiểm nguy luôn rình rập
Một phút thôi lơ là đành trả giá
Chẳng riêng em mà tất cả cộng đồng.
Dẫu biết vậy vẫn ngẩng đầu dấn bước
Trọn lời thề son sắt của ngành y
Trong vùng dịch dân mỏi mòn mong đợi
Sự sống còn đang giành giật từng giây.
Dõi theo em triệu ánh mắt chờ trông
Tim nghẹn thắt trào dâng niềm kính phục
Đức hi sinh hết lòng vì tổ quốc
Vòng tử sinh không nao núng tâm hồn.
Ôi tổ quốc vẫn ngàn năm ngời sáng
Mẹ Việt Nam anh dũng quật cường
Corona làm đảo điên thế giới
Tổ quốc mình vẫn bình tĩnh vượt qua
Đẹp biết bao người con gái Xứ Trà
Đang chung tay viết trang vàng chói lọi
Những anh hùng khoác trên mình áo trắng
Ôi tự hào về y đức Việt Nam !
Thầy (Vũ Dũng)